Với 3 bộ phim trong khoảng thời gian 7 năm ngắn ngủi bước chân vào địa hạt điện ảnh, Vũ Ngọc Phượng có thể được ví như ngôi sao băng vụt sáng rực rỡ trong hành trình của một người kể chuyện khi bước vào thế giới đa sắc màu này.
Vũ Ngọc Phượng có cái nhìn thực tế với điện ảnh
Ở tuổi 30, khi Vũ Ngọc Phượng trình làng tác phẩm điện ảnh đầu tay: 12 chòm sao: Vẽ đường cho yêu chạy (2015), gần như ngay lập tức Phượng đã khiến cho giới chuyên môn lẫn khán giả có cái nhìn kiêng nể về tài năng của anh.
Phượng đã làm cho bộ phim đẹp như một MV với các góc máy đa số là xóa phông nền, nhưng lại cực kỳ giàu chất điện ảnh thông qua câu chuyện một thế hệ trẻ vào đời, đối diện với những thay đổi từ cuộc sống cùng lực hấp dẫn của tình yêu…
Với bộ phim kế tiếp 100 ngày bên em ra đời sau đó 3 năm, Phượng đi sâu hơn vào trải nghiệm tình yêu. Không chỉ là giận hờn, ghen tuông hay chia ly thuần túy, Phượng kể câu chuyện của hai nhân vật chính mà ở đó tình yêu của họ đứng ở lằn ranh của cái chết và những khát khao sống đến phút giây cuối cùng. Dù vẫn là những nhân vật trẻ đó, song cách họ sống và yêu là hoàn toàn khác một khi đã biết cảm nhận được sự mong manh của sinh mệnh.
Vũ Ngọc Phượng ra đi ở tuổi 37 để lại thương tiếc cho gia đình, đồng nghiệp.
Và Anh trai yêu quái – tác phẩm cuối cùng trong sự nghiệp điện ảnh ngắn ngủi của Vũ Ngọc Phượng, là một sự trưởng thành khác của Phượng đằng sau máy quay, khi nói nhiều hơn về những giá trị gia đình và các nghịch cảnh mà số phận con người phải đối diện.
Dù là ở bộ phim đầu tay hay những bộ phim kế tiếp, Vũ Ngọc Phượng đều làm được điều mà rất nhiều đạo diễn trẻ trong thế hệ của anh (lẫn lớn hơn anh) bị mắc lỗi là khiến cho phim bị “truyền hình hóa” và thoại như “kịch sân khấu”.
Với nền tảng từng học biên kịch ở Học viện điện ảnh London (Anh), Phượng có khả năng cân chỉnh rất tốt từng câu thoại trong kịch bản của mình. Đó là lý do, phim của Phượng làm cho khán giả tin và yêu, nhân vật trong phim của Phượng trở nên thật và tự nhiên như vốn dĩ.
Gia tài 3 bộ phim chưa thể giúp cho Phượng làm việc với đa số diễn viên tên tuổi tại Việt Nam. Song không thể phủ nhận, những cái tên từ diễn viên trẻ như B Trần, Jun Vũ, Jun Phạm, Khả Ngân, Isaac cho đến các diễn viên có thực lực như Kiều Minh Tuấn… đều biến hóa hơn, bộc lộ được khả năng diễn xuất tốt nhất dưới bàn tay nhào nặn của Phượng.
Vũ Ngọc Phượng có cái nhìn rất thực tế với thị trường điện ảnh Việt. Phượng chọn làm phim cho khán giả mà vẫn thể hiện cái tôi của mình rất mượt mà. Phượng sâu sắc và tinh tế nhưng Phượng chọn món ăn vừa phải, hợp khẩu vị của thị trường theo từng giai đoạn chuyển biến đời sống. Phượng chắc chắn có khả năng làm được những bộ phim art-house nhưng Phượng không muốn mình bị cực đoan trên con đường mới vào nghề…
Khoảng trống khó lấp đầy
Xem những bộ phim của Vũ Ngọc Phượng sẽ thấy màu sắc trong mỗi khuôn hình luôn có vẻ đẹp của riêng nó. Nỗi buồn trong phim của Phượng dù như thế nào cũng không bị lụy hoặc tuyệt vọng.
Tất cả điều ấy đều phản ánh tâm thế của Phượng – một người yêu cuộc sống và muốn gắn bó với nó dài lâu. Phượng muốn kể nhiều hơn những câu chuyện để thế giới này lắng nghe, và thông qua đó có thể hiểu hơn về nội tâm con người.
Điện ảnh Việt Nam đang rất thiếu những con người như Vũ Ngọc Phượng. Biết mình, hiểu mình và hiểu thị trường đang như thế nào. Việt Nam có không ít đạo diễn truyền hình đang đi làm điện ảnh, cũng có quá nhiều đạo diễn điện ảnh làm phim như truyền hình, và cũng không thiếu đạo diễn làm phim điện ảnh để thách thức khả năng cảm nhận của khán giả… Chính vì thế nói Vũ Ngọc Phượng đã để lại một dấu chân lớn trong thế hệ đạo diễn trẻ lúc này không có gì là ngoa ngôn.
Isaac từng hợp tác với Vũ Ngọc Phượng trong phim Anh trai yêu quái.
Khoảng trống mà Vũ Ngọc Phượng để lại là rất lớn. Vì nếu Phượng còn ở lại với cuộc đời này, bằng những bộ phim mới của mình trong lương lai, Phượng sẽ là một điểm tựa quan trọng để các thế hệ đạo diễn trẻ hơn thấy được con đường đi riêng của thị trường điện ảnh Việt như thế nào. Không cần tuyên ngôn, không cần cạnh khóe đồng nghiệp, hãy để cho tác phẩm của mình cất lên tiếng nói của chính nó. Và làm phim là để cho khán giả, vì khán giả…
37 năm sống trên cuộc đời, 7 năm ghi dấu tên mình ở vai trò đạo diễn của 3 bộ phim điện ảnh. Hành trình sống và làm việc của Vũ Ngọc Phượng có thể ngắn ngủi với phần đông những con người khác, nhưng đó chắc chắn là một hành trình ý nghĩa và rực rỡ.
Cảm ơn đạo diễn Vũ Ngọc Phượng đã đến và rời đi trong rất nhiều thương nhớ!