Sau phần mở màn với nhân vật chính – trụ cột trong gia đình giàu có là bà Hai Đài, Nước mắt loài cỏ dại bắt đầu tập trung vào số phận của ba người con trai.
Kết thúc tập phim trước đó ở cảnh Thành say xỉn trở về nhà, lòng tan nát khi người mình yêu đã đi lấy chồng. Lúc đó, Ngọc – cô con dâu tương lai đã được bà Hai Đài chấm sẽ về làm dâu trưởng của gia đình được bà nhờ vả chăm sóc trong lúc Thành say không biết đất trời. Văng vẳng bên tai lời cầu cứu của cha mẹ khi gia đình đang trên bờ vực phá sản, thậm chí phải tù tội Ngọc quyết định buông xuôi tất cả. Trong cơn say, Thành lầm tưởng Ngọc chính là người yêu cũ nên đã lấy đi đời con gái trong trắng của cô.
Sau đêm tỉnh mộng, Thành có chút dằn vặt nhưng vẫn trách móc Ngọc: “Lúc đó anh say không làm chủ bản thân còn em tỉnh táo mà”. Còn Ngọc, cô đã chấp nhận hy sinh vì gia đình nên chỉ biết khóc lóc, nhất là khi Thành thừa nhận anh không hề yêu Ngọc. “Tại sao em lại đánh đổi đời con gái của mình” như mũi dao đâm vào trái tim đang rỉ máu nơi Ngọc. Khi Thành rời đi để Ngọc vẫn nước mắt ngắn dài không dứt, bà Hai đến khuyên cô không buồn và sẽ bù đắp cho cô.
Thành đem chuyện đã qua trách móc mẹ hết lời. Anh cho rằng bà Hai và Ngọc đã cấu kết để đẩy mình vào tình thế này. Bà Hai cũng không vừa, mắng Thành tới bến và cảnh báo, anh đã hủy hoại sự trong trắng đời con gái nhà người ta không được phép rũ bỏ trách nhiệm.
Và, đúng như những mưu mô toan tính của mình, trong lần mời Ngọc đến nhà dùng cơm bà Hai phát hiện Ngọc có bầu. Nhất mực từ chối không muốn cưới Ngọc nhưng khi biết cô có bầu khiến Thành không biết sẽ phải tính như thế nào. “Tất cả chuyện này do mẹ sắp xếp phải không?” – anh đặt câu hỏi. Anh cũng tiếp tục dồn mẹ mình: “Con không thể cưới người con không yêu”. Nhưng, trong thâm tâm bà Hai đã chắc nịch phần thắng sẽ thuộc về mình: “Cuối cùng con cũng phải sống theo sự sắp đặt của mẹ. Cứ chờ mà xem”. Sự hỉ hả và tự tin hiện rõ trên khuôn mặt bà Hai.
Và, quả thực mọi thứ diễn ra đúng như dự định. Ngọc về làm vợ Thành trong sự thờ ơ, ghẻ lạnh của chồng. Cô gái hiền thục, nết na hết lòng nghe lời mẹ chiều chuộng chồng nhưng trong đêm tân hôn, anh cố tình say mèm, mặc cô ngồi khóc “cạn cả dòng sông nước mắt”. Tất cả, đã được Thành ngồi lại hồi tưởng vẹn nguyên. Ngay cả khi Ngọc chấp nhận rời gia đình, xuống Sài Gòn để được “nâng khăn sửa tủi”, không cần Thành quan tâm mình, anh vẫn nhất mực cự tuyệt cô.
Trong ký ức của Thành ở thì hiện tại, anh ân hận với những gì mình đã làm với vợ. Nhưng, “lửa gần rơm lâu ngày cũng bén”, sự ân cần của Ngọc và đứa con trai mỗi ngày lớn khôn chính là sợi dây nối kết họ. Trong một lần Ngọc ốm mê man, lòng yêu thương ấy đã bộc phát. Nỗ lực của Ngọc đã được đền đáp. Nhớ lại chuyện cũ, anh rơi nước mắt và tự nhủ sẽ không bao giờ cưới vợ. ‘Cả đời này anh chỉ sống với con” – Thành lập lời thề.
Diễn tiến của hai tập mới nhất cũng hé lộ lý do vì sao khi bước chân vào gia đình quyền quý này, Phương tìm đủ âm mưu, thủ đoạn để muốn gia đình mình chiếm vị trí độc tôn trong gia đình.
Năm xưa, cô gái Phương yểu điệu đã trót đem lòng yêu thương chàng công tử con nhà giàu hào hoa. Phương tìm mọi cách tiếp cận Thành nhưng anh lúc đó đã có người khác để yêu thương. Thành lại rất vô tư mai mối Phương cho Minh – em trai mình – người cũng để ý Phương từ lâu nhưng không có cơ hội bày tỏ. Phương, dù biết Minh có tình ý với mình nhưng nhất mực cự tuyệt. Nhưng, ngay cả khi giả đau chân để được ôm eo Thành khi anh đưa mình về nhà, mọi sự cũng chẳng đến đầu đến đũa.
Trái tim cô như chết lặng khi hay tin Thành cưới Ngọc. Trong phút tuyệt vọng, cô uống say đến không biết gì và bày tỏ khao khát được về làm dâu nhà bà Hai Đài. Khỏi phải nói, Minh đã sung sướng như thế nào. Và, họ đã nên duyên vợ chồng trong một cơn say. Cho đến hiện tại, khi chứng kiến cảnh chồng về nhà say xỉn, đòi hỏi đủ thứ cô chỉ biết than thân trách phận. Điều này lý giải vì sao Phương muốn Thành phải nếm mùi đau khổ và quyết không để anh đi bước nữa khi Ngọc đã qua đời.
Nhưng, âm mưu thủ đoạn của Phương đâu chỉ có thế. Chính cô là người trực tiếp đẩy mối quan hệ của bà Hai và cô con gái tên Kiều đến bờ vực chia lìa, mẹ con không nhìn mặt nhau.
Nghe lời ngon ngọt của Phương, bà Hai muốn con dâu thứ là cầu nối để gửi gắm tình cảm của mình, muốn hai mẹ con gái sẽ làm hòa với nhau. Phương bề mặt ngọt xớt nhưng, như các cụ nói cấm có sai “miệng thơn thớt, bụng ớt ngâm”. Khi gặp Kiều, cô đã tự ra bịa một câu chuyện tráo trở. Cô cho rằng bà Hai vẫn giận dữ và khuyên Kiều không nên về gặp mẹ khi cô muốn trở về ăn năn. Cô còn bịa đặt chuyện bà Hai xé thư của con gái. “Nếu cô còn nghĩ đến công sinh thành thì khi mất cho về chịu tang. Nhưng giờ trong nhà ai nhắc đến cái tên đó là nỗi nhục” – lời nói do Phương tự nghĩ ra khiến Kiều khóc hết nước mắt còn Phương, khỏi phải nói đã dương dương tự đắc như thế nào. Bước đường cùng, mẹ con Kiều chỉ về và dám nhìn bà Hai từ xa, rồi cùng nhau quỳ lạy tiễn biệt bà để ra đi.
Và kết cục, ở đoạn cuối của tập 4 bà Hai đã xé nát lá thư (không biết có phải của Kiều hay không?) và quyết định từ mặt người con gái bà hết lòng yêu thương và đã có ý tha thứ cho lỗi lầm của cô. Phương, một lần nữa đã dễ dàng đạt mục tiêu gạt Kiều ra khỏi gia đình.
Sự tráo trở, thủ đoạn của Phương càng khiến cậu con trai tên Việt xấc xược. Việt, có lẽ là bản sao hoàn hảo của mẹ. Dù là em bé hơn trong nhà xét về vai vế, nhưng Việt – vì được bà nội yêu quý hơn Khang nên luôn nghĩ mình mới là người làm chủ, luôn tìm cách ức hiếp Khang. Bản tính ăn vạ của Việt khi muốn giành giật đồ chơi với Khang lộ rõ khi có màn diễn kịch hoàn hảo trước mắt bà Hai. Trước đó, bà Hai tỏ ra lạnh nhạt với Khang, phớt lờ cả thỉnh cầu của cậu bé muốn bà đi họp phụ huynh cho mình. Nghĩ, Khang hơn thua với Việt bà càng nghiêm khắc hơn. Khỏi phải nói Khang tủi thân biết nhường nào cho đến khi lần đầu gặp mẹ con Kiều và được an ủi hết lời.
Trong tập phim này, thân thế của bà quản gia câm cũng đã dần lộ diện. Năm xưa, mẹ của bà câm chính là người đã cứu bà Hai thoát chết khi bị nước lũ cuốn. “Ơn đền, nợ trả” khi mẹ bà câm đau yếu, bà Hai hết lòng cứu chữa. Bà câm và người chị em sinh đôi của mình cũng được bà giữ lại trong nhà cho đến tận ngày hôm nay sau khi mẹ bà câm qua đời.
Thời gian thấm thoắt thoi đưa khi mái tóc đã phủ sương, nhớ lại tất cả những chuyện cũ, bà Hai giờ sống đơn độc, tự hối hận mình đã không nuôi dạy được con gái. Bà tự nhận mình gây ra nhiều chuyện không tốt, phải nhận quả đắng. Bà cũng thấy mình may mắn vì cho đến giờ chỉ có duy nhất bà quản gia câm luôn ở bên mình.
Sóng gió, dường như sắp ập đến gia đình giàu có này khi bà Hai đã bước đến tuổi xế chiều, sức cùng lực kiệt. Những diễn biến tiếp theo của Nước mắt loài cỏ dại sẽ lên sóng lúc 14g các ngày thứ Bảy và Chủ nhật hàng tuần trên VTV3.