Ở tuổi xế bóng chiều tà, khi tóc đã ngả bạc lúc này sống cô quạnh trên điền trang rộng lớn giữa Đà Lạt ngút ngàn bà Hai mới nhận thấy mọi lỗi lầm của mình. Bà mong, nếu mình có cơ hội tái sinh thêm lần nữa sẽ sẵn sàng chuộc mọi lỗi lầm vì không muốn các con phải gặp quả báo. Nguyện vọng cuối đời của bà là được gặp lại con gái và cháu ngoại “dù có chết cũng cam lòng”. Nhìn hình ảnh một gia đình người làm công ở đồi chè hạnh phúc, bà đã thốt lên: “Cái hạnh phúc cả đời ta không thể mua được dù trong tay có nhiều tiền”. Theo dõi các diễn tiến hai tập phát sóng mới nhất này, khi các tình tiết trong quá khứ được hé lộ, khán giả sẽ hiểu lý do vì sao, bà Hai – người phụ nữ kiên cường, độc đoán, tài năng năm xưa nay không thể không cúi đầu nhận lỗi.
Đầu tiên, lại là chuyện của cô con gái duy nhất mà bà hết mực yêu thương nhưng cũng nhất quyết không nghe theo cuộc hôn nhân dàn xếp của mình. Nhớ lại chuyện năm xưa, khi Kiều bỏ nhà ra đi bà Hai đến tận nhà thuyết phục con gái trở về. Có người mẹ nào không xót cho đứa con gái cành vàng lá ngọc nay sống trong căn nhà tạm bợ. Nhưng điều kiện của bà là Kiều phải trở về, đi bước nữa trong cuộc hôn nhân mới bà đã chọn lựa. Khi con gái nhất quyết từ chối, bà cũng cương quyết: “Mẹ sẽ ngăn cản tới cùng”.
Thậm chí, khi nghe Kiều nhắc lại chuyện cũ: “Mẹ ép chị Hai tìm đến cái chết như vậy chưa đủ hả mẹ. Mẹ muốn đứa con gái chết đi mẹ mới hài lòng” nhưng bà vẫn nhất mực từ bỏ. Sau hơn 10 năm chia cách, hai mẹ con hễ nhớ về nhau là nước mắt ngắn dài nhưng vẫn chưa thể đoàn tụ.
Trong cái chết đầy tức tưởi của cô con dâu cả tên Ngọc mà bà từng đích thân chọn lựa cho Thành, bà Hai không phải là người duy nhất. Nếu sự trì chiết cay nghiệt của bà khiến Ngọc phải tự vẫn treo cổ thì căn nguyên câu chuyện lại bắt nguồn từ Phương – cô con dâu thứ.
Trong chuyến trở về Sài Gòn với vỏ bọc là chăm sóc mẹ chồng đang ốm nhưng thực chất là tìm cách thuyết phục bà chia cho mình tài sản phần hơn, Phương lại đụng đến chuyện Khang không phải cháu nội trong nhà khiến bà Hai nổi giận. Chính bà đã nhắc lại chuyện hơn 20 năm về trước Phương đã làm gì. Và, lần đầu tiên bà thừa nhận cùng với Phương đã cấu kết đẩy Ngọc đến cái chết.
Năm xưa, khi Ngọc đang được Thành hết mực yêu thương chính Phương là người theo dõi nhất cử nhất động của cô. Biết chuyện gia đình Phương chỉ còn cái vỏ bọc và Ngọc về làm dâu nhà bà Hai theo sự sắp đặt của gia đình, Phương nói hết chuyện. Không nói ai cũng biết bà Hai đã nổi giận như thế nào vì cuộc hôn nhân của Thành thực chất là để củng cố tiền tài, vị thế cho gia đình bà. Nay, khi mọi sự vỡ lở, bà cảm thấy như mình bị lừa. Những lời lẽ trì chiết thậm tệ, cứ thế giáng xuống đầu cô con dâu hiền lành. Thậm chí trong bữa ăn, không hề hay biết chính Phương là người hãm hại Ngọc khiến bà Hai càng nổi giận hơn.
Đỉnh điểm của câu chuyện là khi Phương bỏ tiền ra thuê người anh họ dàn xếp cảnh Ngọc “lang chạ” với người đàn ông khác. Cô đã lừa sẽ trông con giúp Ngọc để có thể về thăm mẹ đẻ. Thế nhưng, có ai ngờ Ngọc – vì cả tin cô em dâu đã bị chuốc thuốc mê, bị dàn cảnh ân ái với người đàn ông khác, lại còn được trả tiền. Bị bà Hai thấy tận mắt, cô nước mắt lưng tròng nhưng biết giải thích cùng ai. Lúc này, Ngọc chỉ kêu lên trong đau đớn “thím Phương” khi biết cuối cùng hóa ra mình là nạn nhân của một âm mưu đã được sắp đặt kỹ lưỡng và cô đã rơi vào cái bẫy đó quá ngọt ngào.
Bà Hai trong cơn nổi giận lên đến đỉnh điểm đã quyết tâm đuổi cô ra khỏi nhà, ép con trai phải ly hôn. Ngọc, dù ra sức thanh minh nhưng Thành vẫn không tin: “Em biết em làm vậy tàn nhẫn với tôi lắm không?”. Lời cuối Thành nói cho Ngọc là “Tôi sẽ tha tội cho cô nếu cô nhận lỗi thành tâm. Nhận lỗi rồi lên Sài Gòn gặp tôi”. Ở tình thế, con cua trong giỏ cá, Ngọc biết làm sao để gột rửa nỗi oan khiên của mình.
Chuyện oan trái chưa xong, Ngọc còn nhận được thư của ba mẹ trách móc đã lâu không gửi tiền về nhà. Phương, trong lúc đó đã cướp lá thư và biết tất thảy mọi chuyện. Khi Ngọc trong thế yếu ớt khẳng định chính Phương là người đứng sau mọi âm mưu, cô vẫn diễn tuồng ngọt xớt, cho rằng mình bị vu oan. Thậm chí, khi nghe Ngọc nói sẽ kể hết mọi sự cho bà Hai, Phương còn lên tiếng thách thức. Cô rõ ràng đang nắm dao đằng chuôi vì hiểu bà Hai nổi tiếng thích sĩ diện và bà sẵn sàng làm mọi thứ, ép cô ly hôn. Hay tin bà Hai muốn Thành phải lấy vợ mới, Phương càng như chết đứng. Sau lời hỏi thống thiết: “Tại sao thím hả hê khi tôi lâm vào hoàn cảnh khốn khổ này” Phương trong nước mắt cũng bộc lộ cô căm ghét Ngọc từ ngày về nhà chồng, hết được mẹ chồng rồi đến Thành yêu chiều. Cô cũng thừa nhận mình yêu Thành nhưng không thể cưới anh làm vợ khiến Ngọc bàng hoàng. Toàn bộ tâm tư, tình cảm với Thành, cô đã trút hết ruột gan kể ra.
Lần cuối cùng để gọi điện thanh minh với chồng nhưng bất thành, Ngọc quyết định treo cổ tự vẫn. Một cái chết oan khiên và quá đau đớn cho người phụ nữ thảo hiền, bỏ lại đứa con thơ bơ vơ.
Hóa ra, mọi âm mưu của Phương bà Hai đều đã biết vì tình cờ, bà nghe được chuyện anh họ của Phương đến đòi thêm tiền để đưa cho người đàn ông tham gia màn kịch hãm hại Ngọc. “Cô tưởng tôi ko biết những gì khuất tất cô làm” bà Hai nhấn mạnh. “Nếu muốn người khác không biết chuyện mình làm, đừng làm”. Phương lật lại quá khứ vì cô làm tất cả mọi thứ nhằm được lòng mẹ chồng khiến bà Hai chỉ biết câm nín. Nhưng, lý do nào khiến chừng ấy năm bà Hai giữ bí mật này không nói cho Thành vẫn là dấu hỏi lớn.
Trong những ngày tháng cô độc khi ở bên chỉ có bà quản gia câm coi sóc, bà Hai đã phải thốt lên: “Cả vợ lẫn chồng đều là loại phá của. Ta giỏi làm ăn, giành giật với người khác nhưng mắt nhìn người của ta tệ quá, quá tệ”. Bà đã phải đuổi Phương về lại Sài Gòn khi cô mở lời muốn mẹ bán cơ ngơi ở Đà Lạt, chia của và nhất quyết muốn mình giành được phần hơn.
Lời cảm thán của bà Hai những ngày tháng gần đất xa trời nào có sai.
Nếu năm xưa, bà từng giao cả nông trường dâu tằm cho Minh – con trai thứ quản lý để rồi mắt trắng thì nay, cha con ông cũng lấy đi không biết bao nhiêu tiền của của nhà máy đến mức đứng bên bờ phá sản. Vừa nhận lỗi với cha con ông Thành nhưng khi Khang lên tiếng, cả ông Minh và Việt vẫn tỏ thái độ hống hách. Không chỉ quyết đẩy bà Phương về Đà Lạt lấy cớ chăm sóc mẹ nhưng kỳ thực thuyết phục bà bán nhà đất để chia tài sản, hai cha con ông Minh trong thế khó khăn vẫn mải mê ăn chơi, đàn đúm.
Dường như bà đã tiên liệu được: “Có khi lời nguyền năm xưa linh nghiệm thật”.
Cuối đời, ngoài bà quản gia câm bà Hai chỉ có niềm an ủi duy nhất là Khang khi anh vừa chu toàn công việc nhà máy vừa dành thời gian về chăm sóc bà nội. Thậm chí, Khang còn dự định sẽ về hẳn Đà Lạt lấy lại phần đất thuê của gia đình để làm ăn. Trong khi đó, nếu Kiều vẫn nước mắt ngắn dài mong ngày được nhìn thấy mẹ thì Thảo – cô con gái nay đã lớn không chỉ xinh đẹp, ngoan ngoãn mà còn ấp ủ việc trở về Đà Lạt tìm bà ngoại với hy vọng là cầu nối hàn gắn tình cảm bà ngoại và mẹ mình.
Những diễn biến tiếp theo của Nước mắt loài cỏ dại lên sóng lúc 14g thứ Bảy và Chủ nhật hàng tuần trên VTV3.